Chán người Tôi bỏ vô rừng ở
sợ xa em, nên lủi thủi quay về
sợ em xa nên tất bật u mê
em xa thật tôi quẳng đời bên suối
Mai Mốt đó đời trôi dòng u muội
Thì em ơi hãy còn nhớ chút tình
Kiếm dùm tôi hương khói mộng ba sinh
Đốt cho trụi mảnh tình không chịu rã
Em đã đi ngày đêm càng vật vã
Đời đã buồn, tôi buồn vạn lần hơn
Tình thế gian vẫn còn ủ căm hờn
Dòng nghiệt ngã trôi bên bờ u tối
Sông đầy ắp những đau thương nguồn cội
Ru lòng mình với trăng lạnh ngàn phương
Tiếc làm sao chỉ chừng ấy dặm trường
Mà mất hết những yêu thương ngàn dặm
Trời vẫn vậy, em ơi buồn thăm thẳm
Và lạnh vô cùng dù trời vẫn chưa Đông
Mie^n Du Dalat
Thursday, July 10, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment