Friday, July 11, 2008

Tuổi già

Tuổi già nhưng sức không già
“Đẩy” lên “đẩy” xuống như là thanh niên
Tuổi già rất thích “tiểu liên”
Bắn tung bắn tóe đảo điên bao nàng!

Bác đi khảo sát chiến khu
Các cô cán bộ ngã ... m.. m.. mũ ... ra chào.

Bác Hồ cùng với bác Tôn
Cả hai cùng thích ôm hôn nhi đồng

Thanh Thanh du lịch nước cu
ba chồng về hỏi...u bay đâu rồi

Thị Bình đón Bác dưới mưa
Thấy Bác bị ướt bèn đưa cái ... nòn (cái nón).

Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra


Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này

Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn
Có chị bán trứng vịt lộn rất to

Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to

Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê

Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh

Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên

Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng

Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em

Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.

Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào

Chị em Phụ nữ thường lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cu (cù).

Hôm nay học cả một buôi
Ăn một quả chuối gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng)

Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
Túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn


Hôm qua học tập chính tri (chính trị)
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu)
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả b`… (cả buổi

Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất ... vợ (chồng) không mặc gì

Ra đi dặn vợ ôn tồn
ở nhà em hãy giữ..."nhà" cho anh!

Ước gì em hoá thành Trâu
Anh là Con đỉa anh bâu lên đùi.

Ước gì em hoá mâm xôi
Anh là gà luộc anh ngồi lên trên

Uống đi một chút phê cà. (cà phê)
Vừa là giải khát, vừa là bồi dương. (bồi dưỡng)

Khá khen trẻ đã có kinh
Nghiệm làm thơ với lập trình giỏi ghê

Lục bát mà thiếu phần hồn
Như gái thiếu lòng chẳng có ai yêu

Ra đường thì phải mặc mặc quần
Kẻo chó nó đớp mất "cần" thì xong

1. Học làm gì cho đầu to mắt trố
Về lấy vợ cho dân số tăng nhanh.

2.Cứ vui đi cho hết đời trai trẻ
Rồi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

3.Thu đi để lại lá vàng
Anh đi để lại cho nàng thằng cu.

4. Gió mùa thu anh ru em ngủ
Em ngủ rồi anh cạy tủ anh đi.

5. Sông cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi.

6. Ốm thì đẹp Mập thì dễ xương Lòi xương thì dễ mến.

7.Mẹ ơi con muốn lấy chồng
Con ơi mẹ cũng một lòng như con.

8.Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần
Má ơi đừng gả con gần
Con qua xúc gạo nhiều lần má la

Có râu chưa chắc đã già
Không râu chưa hẳn đã là thanh niên

Biết em tuổi Tý dễ thương,
Miệng hay lén lút trong rương ăn quà.

Tuổi Sửu là con trâu nhà,
Ruộng vườn chăm sóc chẳng hà phiền chi!

Tuổi Dần ai dễ mà khi,
Trong ngoài đều giỏi ai bì ai theo?

Nếu em mang tuổi con Mèo,
Phải sang ảnh hưởng, phải nghèo, nghèo luôn.

Con Rồng làm gió mưa tuôn,
Em lo sự nghiệp để buồn phận anh.

Tuổi Tỵ - con rắn hiền lành,
Thương chồng quấn quít chẳng đành đi xa.

Con ngựa là tuổi hải hà,
Chồng theo không kịp, ở nhà thở than.

Tuổi Mùi con cháu đầy làng,
Trai tài gái sắc rỡ ràng tông môn.

Tuổi Thân có nghĩa có hồn,
Gần thì khắc khẩu, bồn chồn lúc xa.

Tuổi Dậu là tuổi con gà,
Ngày đêm chăm chút, mượt mà nuôi con.

Tuổi Tuất trong ngóng mỏi mòn,
Chồng thường đi vắng ôm con ngồi chờ!

Tuổi Hợi thì quá hững hờ,
Lo mình chưa đủ lại chờ người ta.

Mười hai tuổi đã phân ra,
Tuổi em xin cứ cho "moa" biết tường...

Trăm năm trong cõi người ta
ai ai cũng biết thụt ra thụt vào
người lùn cho chí người cao
ai ai cũng biết thụt vào thụt ra
không tin sang hỏi ngước Nga
ông Goc ba chốp thụt ra thut vao
không tin sang hỏi nước Lào
ông Cay xỏn cũng thụt vào thụt ra
từ bần tiện đến đại gia
ai ai cũng biết thụt ra thụt vào
bắc thang lên hỏi Nam Tào
Nam Tào phán bảo thụt vào thụt ra
ta về ta hỏi vợ ta
vợ ta lại bắt thụt ra thụt vào

Ảnh tác-giả: đầu nhìn chênh-chếch
Mấy “body”, đeo hết trên mình.
“Photo artist“ tài danh,
Rửa hình giá “thợ”, bán hình giá “Tây”.
Đi sáng-tác rày đây mai đó,
Dàn-dựng theo sách-vở rõ-ràng:
Bà già: miệng móm, vú nhăn,
Ong già: rụng hết sạch răng, râu dài,
Lựa thiếu-nữ: mình dây, tươi-mát,
Chọn trẻ-con: cặp mắt đứng tròng,
Sáu-mươi, năm-sáu (60/ 5.6) cho thông
Gối đầu chổ tối, cho phông xóa mờ
Chọn áo đỏ, hay đồ sặc-sỡ,
Xoay polar hết cỡ: xanh trời.
Đánh dư một khẩu: màu tươi (!?)
“Nhá” thêm tý flash, mặt thời sáng lên !
Chụp ngược sáng, “rực”ven đường tóc.
Xóa chân lông, “trùm” soft filter…
Mấy dòng lý-thuyết sờ-sờ
Tay ngang cũng hiểu sơ-sơ đủ dùng.
Sách học thầy, thuộc-lòng cho vững,
Máy mua thầy, bấm bụng đừng rên,
“Của” thầy hàng hiệu, đắt tiền
“Canh me” được giá, thầy liền bán đi (!)
Lúc trả giá, thầy "đì " hết cỡ,
Thiếu chịu tiền, thầy nợ thả ga.
Thương dân bán máy gần xa,
Kẹt tiền, chôn vốn, "lỗ ta, lời thầy".
Trò thắc-mắc tìm thầy, năn-nỉ,
Thầy giấu nghề, trò nghĩ thầy ngon.
Mời thầy đi nhậu chục lon,
Thầy “cương”, thầy "rặn" vài dòng tuyệt-chiêu.
"Phút kinh-hoàng" ít nhiều cũng bị,
"Cảnh tật mang" ai nghĩ chữ “ngờ”.
Tin thầy , một đám "nghệ tơ"
Trúng lời đường-mật, ngây-thơ theo thầy!
"Phần trăm" đó, bụm tay thầy hốt,
"Hàng lụi" đây, trò khóc "ôm sô"
Bao nhiêu vốn-liếng đổ vô,
Bị bả "thầy thuốc", bể sô, nát lòng…
Đây! Công-thức cho ông chụp “đám”:
FM2, hai-tám tám-lăm (28-85)
Film Pro (hay thứ hai trăm),
Kèm theo đèn Metz, chắc ăn mười phần.
Phông, dù, kính “Cô-canh” (Cokin) vài miếng,
Nhớ đừng quên thủ kiếng polar!
Thủ giò ba cẳng phòng xa,
Arica đủ để mà phô-trương…
Muốn thành “nghệ“, trăm đường “nâng-cấp”
Mong lên “pro”, vạn cách “đầu-tư”
“Bô”to*, “Bô ” nhỏ ** có dư , (*Body máy lớn;** body máy 24x36)
Nòng dài, “phi” bự , còn chưa thỏa lòng,
Hàng đủ loại: Chinon, Sig (Sigma), Tok (tokina)
Minolta, Rì-Cốc (Ricoh) , Tamron,
O-lem (Olymus), Pentax, Canon,
Nhu cầu nghệ sĩ: Nikon tràn về.
Theo tiêu-chuẩn: ED -AF
(Phải đời “D” ! ), đèn “dập” SB,
Monopod tiện mọi bề,
Bogen ba cẳng, chẳng hề sợ thua!
Canh thời-tiết, “mây-mưa” bất-tử
Liếc đồng-hồ, đón cử chạy “sô”
Nắng to, nắng cực, chạy vô,
Mưa dầm, mưa ngủ, thôi, chờ ngày mai…
“Đạn” đầy túi, “bắn” hoài chưa hết,
“Bóp” ra-phan, không tiếc dịp may,
“Dợt” cho người mẫu ngất-ngây,
Mỗi em một ít, cả ngày lói-le (le-lói).
“Anh nhớ đời” chụp “phê” mới có
“Hàng dự thi” ém khổ vô-vàn!
Như mèo dấu cứt không bằng,
Bị ai "đạo" ý, ruột oằn chín cơn.
Thèm nổi-tiếng, quyết ôm giải nhất
Vét huy-chương về chất chật nhà (!?),
Máy thầy, tiền vợ, phúc ta,
“Líp-ga” sáng-tác để mà dự thi.
“Đại-trà” gởi ảnh đi, đừng ngại !
“Biết ý” người, dỡ phải thành hay.
Thông-thường, giám-khảo Tấn Tài
Bà Đào Hoa Nử, thêm ngài Trần Thăng
Đồng Đức Thành, Thu An, Nguyễn Thịnh,
Nguyễn Mạnh Sinh, Phạm Kỉnh, Minh Trường…
Lòng-vòng mấy vị không hơn,
Ý-đồ giám khảo, “quen” đường mà phăng.
Nhìn giám-khảo công-bằng hết biết
Lúc chấm thi quả thiệt kỹ-càng,
Duyệt qua các ảnh mấy lần,
"Quăng tiền" cho điểm, rõ-ràng công-khai !
Lật lưng ảnh, xem ai cho biết,
Đánh rớt lầm thì thiệt người ta,
Trước khi danh-sách đưa ra,
Xào qua xáo lại, bàn qua nhiều lần.
Cuộc chấm ảnh công-bằng như thế,
Tức làm sao, có kẻ chê-bai,
Nào là giám-khảo bất tài,
Nào là tham-nhũng, có ngài "đi đêm".
Sao bọn nó tỵ-hiềm xuyên-tạc?
Lại đồn nhau, bày-đặt linh-tinh…
Cho nên giám-khảo tức mình,
Bày trò "Giám-khảo đem hình dự-treo".
Thí-sinh thấy, "nòng teo", khẩu phục,
Liệu sức mà tiếp-tục học thêm,
Bền gan, tốn bạc, tốn tiền,
Đi theo vài khóa, để lên tay nghề.
Trên thế-giới chẳng hề mà biết
Giám-khảo ta quả tuyệt chiêu thần!
Miệng mồm, mánh-khoé tuyệt luân,
Cho bầy nghệ-sĩ khỏi lần-mò ra…
Vô giải nhứt, nhì , ba, hốt bạc,
Anh dự treo gỡ-gạc tiền film,
“Rớt đài” hốt “xác” im-lìm,
Mấy trăm ảnh gửi, như tiền đổ sông.
“Gom hài-cốt”, “vận công” chơi tiếp,
Trong một năm, nhiều dịp "cồng-cua" (concours).
Cạp từng cái giải chẳng chừa,
Mình là nghệ-sĩ đ. thua thằng nào !
Kodak trúng “hầu-bao” béo-bở,
Fuji tung tài-trợ hốt tiền,
Các minilab “lên tiên”,
Thương dân nhiếp-ảnh, sạch tiền vì chơi.
Cứ dàn-dựng, tìm-tòi sáng-tác,
“Phô” đồ-nghề, lác mắt anh-em,
Đến kỳ thi nọ mà xem,
Nhìn xem giải nhứt, chửi thầm hết chê
Hình “ma đói” làm nghề “moi đá”
“Vác đá” lên nhăn cả mặt mày,
Một bầy nghệ-sĩ khổ thay!
Thua thằng “đẽo đá” dạn-dày nắng mưa.
Đường nghệ-sĩ, đi vừa mò-mẫm,
Đi ngược chiều, mắt chẳng sáng ra:
Đã quên chữ “nghệ” ở nhà
Sờ lầm chữ “sĩ”, bỏ bà ! RÕ CHƯA?
(4-2001-hiệu chỉnh 5-2002)


(Bài 2) (xin lỗi vẫn còn bỏ sót tên nhiều vị danh tiếng)

Đam-mê ảnh, không chừa bỏ được,
Nhìn lại xem, những bước người đi
Biết bao những “nghệ” dạn-dày
Sáu mươi năm trước, đến nay mấy người?
Già nhất xóm, chỉ chơi một máy:
Võ An Ninh, “Nạn đói 45”
Văn Mùi “Suối tóc mịn-màng”,
Cao Đàm, Cao Lĩnh… thuộc đàn cha anh.
Nguyễn Ngọc Hạnh, “VN Khói lửa”
Cùng Mạnh Đan chia nửa tiếng vang,
“Ong già” Từ Chấn tung-hoành,
Da nhăn, tóc bạc, vang danh một thời…
Tre già, tất tới hồi măng mọc,
Mặc khó-khăn, mặc lúc thịnh-suy,
Đàn em tiếp gót bước đi
Quyết mang cái nghiệp, cái nghề photo.
Nguyễn Mạnh Sinh “Ghe đò-sấm sét”
Lâm Hồng Long “Gặp mặt mẹ con”
Hồng Nga, đào kép cải lương
Đỗ Ngọc “Bà Cháu”, Văn Lan “Thầy Đồ”.
Đào Hoa nữ, “Thân Cò” lặn lội
Bùi Minh Sơn, “Bến Đợi” buồn tênh.
Thi Thơ, trẻ nít tung tăng,
“Sinh, Lão, Bịnh Tử”, Đức Thành nổi danh.
Trên trăm giải, Duy Anh ôm trọn,
Thế Nhiệm (Hoàng) hiện “Bóng từ-bi”
Thạch Vân “Sức Sống” tràn-trề,
Bé Tư ngồi đón “Xuân về Đồng Hoang”
“Theo (anh) vào đời”, Thu An rậm-rực,
Xem “Đua Bò” Quang Phúc hân-hoan,
Ngọc Dân, rảo “tiệm Hội-An”
Hải Sơn, y-tế ; công-nhân, Viết Bình.
“Niềm vui” đến, Đức Minh mong-mỏi
Hồng Linh (Lê) “Chờ-đợi” mòn hơi,
Tấn Ghi “Vác đá” động trời
Ai la, ai chửi, ai cười, mặc ai…
(Hay hay dở, ngày mai sẽ biết,
Lửa thử vàng, sự-thiệt hiển-linh!)
Duy Bê kỹ-thuật tài-tình,
Minh Long đen-trắng, xảo-tinh ai lường…
Phóng-viên ảnh chiến-trường hăng-hái,
Ong Trọng Thanh vì gái bỏ mình,
Anh em cảnh-giác cho tinh,
Đề phòng người mẫu hiện hình Hồ-Ly !
Chụp ảnh cưới, hay đi ngoại-cảnh,
Vô Studio, hoặc ảnh khỏa-thân,
Chàng Tô Thanh Nghiệp, trẻ măng,
“Lò” thầy Phùng Hiệp xuất thân, ai bì.
Phạm Quang Sáng, Đức Huy, Nguyễn Á,
Bá Cường, “phơ” mấy ả Thời-Trang
Hoàng Minh “nòng dựng” sẵn-sàng
“Ria” cho “một phát”, mấy “băng” “nhớ đời”..
Hàng nghìn ảnh xem hoài chẳng hết
Nếu không tên thì biết của ai?
Xì-tin (style) giống rặt một bài,
“Cụng hàng” chan-chát ngó hoài mất công!
(5-2001)



NSNA sáng tác
Bài này mục đích chỉ giải trí cười chơi, không có ý gì khác

"Nghệ" nhiếp ảnh một lò ra cả
Sáng tác chung trước lạ sau quen,
Nghệ anh cho tới nghệ em
Dòm nhau "của quý" để xem sức mình.
Em 2.8 , anh nhìn sững gáy
Anh 72, em thấy hoảng hồn
Nòng zoom anh thụt tinh thông,
Lúc dài lúc ngắn, thêm "vòng" polar.
Em siết khẩu tỏ ra điệu nghệ,
Chỉnh chiều sâu thấy dễ vô vàn,
Cùng anh bố trí dựng dàn
Phông dù, đèn flash, phản quang sẵn sàng…
Anh hứng chí "lên nòng" ria ẩu,
Em giạng chân "banh khẩu" canh me
Ra-phan anh bắn tứ bề,
Brắc-kê (bracket) em "nhấp" chẳng hề chịu thua.
Đứng, nằm, ngồi, chẳng chừa một kiểu
Lúc tắt đèn , lúc chiếu sáng ngời,
Ba mươi sáu kiểu chưa thôi,
Xa gần, trên dưới, mồ hôi chảy ròng…



Tay rời rã, gục nòng, hết đạn,
Mắt đẫn đờ, lỏng cẳng, hết hơi.
Một "pha" sáng tác đã đời
Ít nhiều cũng có để "chơi" phong trào.
Anh lau máy, bỏ bao, tháo kính,
Em "thổi nòng", tay xịt sạch trơn…
Nét “lên" không “cứng” thì hờn,
Cùng nhau "tới bến" (ảnh trúng giải) lâng lâng cả ngày…

Chơi tới bến ,khoe tài nghệ sĩ,
Bắn sệ nòng mới nghĩ, sướng không?
Còn người, còn nghệ, còn "ngon",
Còn mơ Artist, còn mong "lên nòng". (8-2001)

No comments: